[ShinxRan] Mang năm tháng bện thành những sợi tơ
  • Người đại diện nhìn thấy tôi như vậy vội vàng rời phòng, thậm chí còn đóng cửa lại để cho tôi và Ran Mouri có không gian riêng. Sau khi nghe thấy tiếng “cạch” của chốt cửa, tôi mới khoanh tay quan sát cô gái này.
  • Đây là lần đầu tiên gặp Ran Mouri sau khi tôi quay lại quá khứ, cũng là lần đầu tiên gặp riêng cô ta thế này. Nếu trước đây cho tôi cơ hội như thế, có khi tôi đã hỏi thăm sức khỏe ba đời kẻ làm tôi phải gặp riêng cô ta rồi.
  • Quay lại quá khứ là một chuyện phiền phức nhất đời. Mà tại sao quay lại được quá khứ, chắc hẳn đây là khi bạn đạt được thành tựu quá đặc sắc, như việc một ca sĩ diễn viên đình đám như Ran Mouri ai ai cũng biết chuyện trong nhà cô ta ra sao, gia thế bề thế thế nào, hay là việc ban đêm cô ta không ngủ được cũng được công khai, tôi lại tìm được rất nhiều bằng chứng chứng minh cô ta không tốt như lời đồn. Bởi vậy nên chắc ai đó muốn thưởng công hoặc chê tôi mấy năm mới đào bới đời tư cô ta được, nên cho thêm một cơ hội để làm lại cuộc đời? Hoặc lý do gì cũng được, nếu thấy không hợp lý có thể tự bịa thêm. Đằng nào tôi cũng lười nghĩ thêm lý do lý trấu khác.
  • Mà tôi đã đào ra chuyện gì? Việc cô ta có một bà mẹ nghiện rượu ở cái xóm nhỏ xa xôi, ông bố mất sớm vì không có tiền chạy chữa thuốc men, hay việc cô ta giàu có nhưng chưa từng giúp đỡ một ai cũng không bằng việc cô ta dùng mọi thủ đoạn để leo lên được vị trí như hiện giờ. Nghe bảo năm ấy cô ta không ngần ngại quỳ xuống dập đầu để người đại diện chấp nhận ký hợp đồng nổi tiếng, lúc ấy cô ta còn nhỏ, không lo học hành chỉ ôm mộng nổi tiếng. Cái xóm núi xa xôi không thấy mặt trời không làm cô ta hài lòng, gia đình đông không đủ ấm quanh năm chẳng đủ ăn làm cô ta muốn đứng trên vạn người. Quay đi quẩn lại, chỉ có một con đường duy nhất để nổi tiếng, đó là ký hợp đồng với người đại diện tiếng tăm.
  • Có những người không biết đủ, lúc nào cũng mong muốn được nhiều người biết đến. Khi đứng trên đỉnh cao, mới có đủ vật chất cung phụng cho những thói xa hoa được mệnh danh hoa mỹ là yêu cái đẹp hoặc nuông chiều bản thân, Ran Mouri không những có tính đó, mà nó còn in sâu vào trong lòng đứa trẻ nghèo hèn nơi thôn dã. Vì vậy cô ta cố gắng hơn bất cứ ai, đi tiếp rượu đến cháy đỏ dạ dày, mỗi khi có phim lớn không ngần ngại đi cửa sau leo lên giường kẻ có thể chu cấp cho cô ta sống cuộc đời êm ấm không gió mưa đó. Đấy là sự thật về Ran Mouri mà tôi moi được, từng bước moi được, đến khi bày tất cả ra trước mắt thế nhân, Ran Mouri vẫn chưa hiểu chuyện gì xảy ra.
  • Chỉ trong vòng một đêm, video cô ta mắng chửi bạn diễn cùng không thiếu một đoạn. Những lúc trên sân khấu nổi bật là thế, nhưng đằng sau dẫm đạp ai để bay lên, tôi đều làm phước mà chưng ra cho những fan hâm mộ của ta khỏi ngu ngốc tin tưởng Ran Mouri là một idol hoàn hảo không vướng trần. Tôi làm công không cần ai cảm ơn, cứ nghĩ rằng mình dẹp bớt một idol nhân cách “vàng” trong giới thì có thể cầm số tiền đó đi nghỉ dưỡng rồi. Đúng như tôi mong đợi, cô ta biến mất khỏi giới giải trí, concert đổ bể, dân mạng mắng chửi hả hê rồi biến mất.
  • Nghe đồn cô ta quay lại nơi mình sinh ra, cũng có người đồn rằng cô ta đã tự tử, tôi chẳng quan tâm mấy đến cái tên này, cho đến khi ngủ một giấc sâu, mở mắt ra đã thấy quay lại một năm trước. Mà còn thần kỳ hơn, mỗi ngày khi ngủ dậy, tôi đều đang ở đúng thứ sáu ngày mười ba của một năm trước.
  • Không những quay về quá khứ, tôi còn quay về đúng một ngày trong quá khứ. Tôi đã thử rất nhiều cách để thời gian của mình tiếp tục chảy trôi, nhưng có làm gì đi nữa, khi tôi ngủ thì mọi thứ lại quay về nơi bắt đầu. Và đây cũng là vòng lặp thứ mười sáu kể từ lúc tôi quay về thứ sáu ngày mười ba.
  • Như đã nói ban đầu, có ai đó hay thứ gì đó làm tôi ngủ mơ cũng thấy cô ta, lẩm bẩm cũng mắng chửi cô ta, thậm chí đang tắm rửa thì hình ảnh cô ta vẫn hiện về trong tâm trí. Vì vậy nên tôi mới đến đây, tìm gặp Ran Mouri xem thử cô ta sống thế nào. Nhưng kỳ lạ là Ran Mouri hình như hơi khác với trước đây. Cô ta ỷ mình có tiếng tăm nên kiêu ngạo, cô ta sáng rực rỡ trên sân khấu, cô ta không phải là một người yên tĩnh hay chịu ngồi yên không dở thói tiểu thư. Vậy mà hôm nay đến đây, còn biết cô ta có chứng sợ xã hội.
  • Tôi tin mới là lạ.
  • Tôi đứng sau cô ta cả buổi, nhưng cô ta vẫn chỉ ngồi xếp gỗ lên giá, cô ta làm chậm còn hơn tên da đen nào đấy nói lời yêu với vợ chưa cưới bốn năm chưa ngỏ lời được. Tôi cũng rỗi hơi, cứ đứng nhìn cô ta như thể tìm thấy một thứ gì đó hy vọng để tôi quay lại đúng thời gian của mình, miễn là qua được thêm một ngày thứ bảy ngày mười bốn, tôi có ghét cô ta thế nào cũng sẽ để cô ta chết được thoải mái. Tôi hứa đấy.
  • Nhưng cho dù tôi có nhìn cô ta như chiêm ngưỡng sinh vật lạ, thì cô ta cũng chẳng động đậy gì. Đây là nhân tố duy nhất khác biệt trong mười sáu vòng lặp vừa qua, tôi không muốn sớm mai tỉnh dậy lại phải ăn lại ổ bánh đã ăn hơn mười lăm lần nữa.
  • Ran Mouri, tốt nhất là chết cho đẹp vào.
  • Vì vậy tôi đến gần, rút con dao găm tôi mua ra, rồi dần dần đến gần bóng lưng kia.
  • Phòng tối, nạn nhân thì sợ xã hội, quả là thích hợp cho việc cướp của giết người.
14
Chương 2